March 28, 2023

Tóm tắt truyện Hôn Hôn sẽ Say

Hứa Mịch đã phát hiện ra rằng, tất cả mỗi lần ban đầu của Du Ninh Trạch phần đông cho cô. Lần đầu gần gũi, lần đầu dành cảm tình mang lại ai đó, nụ hôn đầu, ngay cả chuyện kia cô cũng là các bạn bước đầu tiên của anh ý.

Giới thiệu truyện Hôn hôn đã say

Tác giả: Cận Lê mộ

Thể loại: Ngôn tình sủng

Trích đoạn truyện hôn hôn sẽ say

Hứa Mịch tắm rửa xong đi ra, của nhà còn chưa được có bóng mình, cô biết chắc chắn Du Ninh Trạch chứ còn chưa có trở về. Cô vừa lau tóc vừa nghiêng đầu quan sát thoáng qua đồng đại dương treo tường, hiện giờ là chín giờ hai mươi phút.

Cô vén tóc mái vẫn bị khô quá một nửa, lại dọn cái áo cưới bên trên giường treo vào lấp ăn mặc quần áo. Sau đấy buồn rầu nằm ở đầu giường đùa di động. Mái tóc black ẩm ướt của cô ấy rũ xuống giường, gió từ máy quạt ở kề bên thổi mạnh khỏe cho làm tóc cô bay bốn lung tung.

nghịch di động cầm tay một lúc chậm, Hứa Mịch ngao ngán thả điện thoại nằm bên trên giường lăn lộn. “Trời ạ, giờ này mà Du Ninh Trạch chứ chưa trở về nữa.”

Hứa Mịch gồm chút không thoải mái xoa xoa ngực. Vừa rồi nằm sấp trên giường, áo ngực phía bên trong ép vào khiến ngực cô có chút đau. Trước kia cô tắm rửa kết thúc luôn mặc trực tiếp đồ ngủ, chưa từng mặc nội y phía bên trong. Hiện nay cùng vì hy vọng ở bình thường mang Du Ninh Trạch, cô cũng cần thiết không mặc đồ lót đối mặt có một bạn chàng được.

tuy vậy mặc nội y vì thế thật là cạnh tranh chịu quá đi mất. Hứa Mịch nhăn mày, đến cả trong lúc Du Ninh Trạch còn chưa gồm trở về, cô toá bikini ra mang đến thoải mái trước, sau ấy anh ta về thì mặc lại sau? Nhưng nghĩ một ít, cô nhanh chóng lắc đầu, ai, đã là quên đi, lỡ cũng như anh ta trở về rồi mặc vào chưa kịp, lúc đó dĩ nhiên chết mất. Đành chịu, cùng lắm thì không nằm trên giường nữa.

Hứa Mịch ngồi dậy, với tay mang đến đầu đậy giường lấy giấy phê duyệt kết hôn ra. Ừm, đây là giấy cấp phép kết hôn của cô ý cũng như Du Ninh Trạch. Nói mang đến điều này, hai mọi người bọn cô thật ra cũng chẳng phải là quá yêu mến lẫn nhau, chỉ là trong thời gian quen biết phù hợp liền ý muốn cưới nhau thôi.

Khi chụp ảnh cho giấy chứng nhận kết hôn, cô nhớ lúc đấy hai mình chỉ ngồi cạnh nhau, bỏ ra một giây chụp hình, sau đấy dán vào giấy chứng nhận kết hôn, cộng thêm một mẫu đóng mộc, đó chà, chũm là hai mình liền trở thành phi tần ông xã. Hứa Mịch cảm giác, lấy giấy cấp phép kết hôn này quả thật là quá bình thường. Đương nhiên, trừ quăng quật câu hỏi chọn thời gian ra. Cũng may chị em cô call bạn đến đàn cô đi cửa sau, do đó cô cùng Du Ninh Trạch liền vươn lên là ngày 14 tháng 2 lễ người thương bước đầu tiên biến thành ngày lễ kết hôn.

Giấy phê duyệt kết hôn là để xem người trong gia đình trở thành soái ca cho đến cung nhân. Du Ninh Trạch tuy rằng cần yếu nói chính là mỹ nam vạn mình mê, tuy thế chuẩn xác thuộc nhiều loại diện mạo tuấn tú bắt mắt. Thành ra ngay từ lần bước đầu tiên Hứa Mịch nhìn thấy Du Ninh Trạch, cô đã bị cỗ dạng đẹp trai của anh lôi cuốn.

Trong lúc Hứa Mịch còn đang miên man quan tâm đến, liền nghe được bên ngoài nổi tiếng cửa vang. Cô vừa buông thứ trong tay ra, tính toán đi ra xem, chưa kịp đứng dậy thì cửa phòng đã trở nên Du Ninh Trạch bật mí.

>> đọc thêm Đam mỹ h

“Anh sẽ về?” Hứa Mịch hỏi chấm dứt, bắt đầu phát hiện câu hỏi chính xác là vô nghĩa. Du Ninh Trạch vẫn đứng trước bên, đời nào chưa chính xác là anh đang trở về rồi sao.

Du Ninh Trạch một thân mặc tây trang đen, dáng thành viên gia đình anh cao lớn tuấn tú, thời điểm nhỏ ngươi Black của anh ấy phản chiếu lên ảnh của Hứa Mịch, tách biệt bao gồm hiện lên tất cả chút mất đột nhiên, lại với theo chút ít vui sướng.

Anh đi mang đến che quần áo, tháo dỡ bỏ áo khoác bên ngoài ra, khẽ nói: “Ừ.”

Hứa Mịch xuống giường, lê dép lê đi cho ở kề bên Du Ninh Trạch. Du Ninh Trạch hôm nay ở trên tiệc rượu sẽ uống không ít rượu, cũng giúp cô cản đi không ít rượu. Cô vừa bước đến kề bên anh, liền nghe nhìn thấy mùi rượu nồng nặc. “Thân thích hầu hết đi về hết rồi à?”

“Ừ, phần nhiều trở về hết rồi.”

Du Ninh Trạch mỉm cười tháo dỡ tây trang, Hứa Mịch tự giác đón lấy, đem tây trang giữ lại trong bao phủ ăn mặc quần áo.

Cô dọn xong tây trang, bắt gặp Du Ninh Trạch đang còn đứng sát bên, chưa cựa quậy quan sát chằm chặp vào cô. Ánh mắt anh ấm rực, Hứa Mịch cảm nhận được khuôn bên mọi người bởi vì ngượng ngùng cơ mà dần ấm dần lên giống như bị thiêu cháy. Anh cao hơn nữa cô một chiếc đầu, giờ đây đứng kề bên cô Ngoài ra là từ bên trên cao nhìn xuống cô cố, nhưng tình cảnh là phía sau cô còn có che ăn mặc quần áo. Loại hình vây khốn này có tác dụng cô có nhiều cảm xúc đã bị anh áp bách.

Trước đây thời điểm cô ở cộng Du Ninh Trạch, hầu hết phần đông nguyên nhân là cô cầm cố quyền chủ động. Đây là lần ban đầu Du Ninh Trạch quan sát chằm chặp cô vì thế, ánh mắt anh buổi tối sẫm, trong tận đáy mắt còn sở hữu theo dục vọng ấm bóng. Bỗng dưng Hứa Mịch liền cảm nhận ngượng ngùng.

Trong lòng cô bước đầu khẩn trương lên, ngay cả dòng đầu bé dại cũng chưa dám ngẩng lên. Hứa Mịch nuốt nước miếng, cảm nghĩ trái tim đập to gan lớn mật cũng như hy vọng nhảy ra không tính. Tầm thường cô siêu anh dũng, lẽ nào bây chừ lại ngượng ngùng như vậy? Hứa Mịch bị chấn kinh rồi. Nghĩ đi, không phải cũng chỉ là một người nam giới đứng một mặt chú ý châm bẩm nhà bạn thôi sao, cũng đâu phải là cô chưa một lần bị các bạn khác quan sát ngó Vậy nên. Đã là gái hai lăm, gồm còn là một cô gái nhỏ tuổi mười bảy mười tám tuổi đâu chứ, ngượng ngùng dòng khỉ gì? Đáng nhẽ ra cô bắt đầu là nhà bạn rình nhỏ mồi là anh mới cần chứ! Hứa Mịch thầm kinh bỉ bạn dạng thân. Nhưng khinh bỉ thì khinh bỉ, phiên bản thân cô đang không dám ngẩng đầu nhìn anh.

Du Ninh Trạch chưa thích rượu, cũng rất ít uống rượu. Bởi lẽ vì ngày nay là ngày thiết yếu, vì vậy anh bắt đầu bị bắt cần uống rượu. Bây chừ đầu óc anh cũng mờ mịt, gồm chút không kiềm chế được. Anh chỉ cần bao gồm bạn dạng năng chú ý chằm chặp vào Hứa Mịch nhưng mà thôi.

Hứa Mịch vừa tắm cọ dứt, trên mình cô còn lưu giữ mùi sữa tắm thơm tho. Mùi hương dịu nhẹ tất cả chút giống với mùi trẻ nít. Da cô cực kỳ trắng, mềm mại hệt cũng như da em tí hon, ánh đèn trưng của phòng chiếu thẳng vào da cô, làm cho làn da non mịn của cô ấy càng trắng hơn tựa như bạch ngọc, quan sát mang đến có chút không chân thật. Du Ninh Trạch chú ý cô mang lại mê muội, anh mở đôi mắt mơ màng, trong đôi mắt đã dấu lên tơ máu nhỏ.

Cô mặc váy ngủ có chút cổ hủ, váy vàng nhạt bao gồm viền ô vuông nhạt màu. Bởi lẽ khẩn trương, cho nên bộ ngực ở bên dưới làn váy bao bọc khắp thở to gan phập phồng. Du Ninh Trạch đứng trên cao, quan sát xuống cô tất cả hơi cúi đầu, ánh nhìn anh không tự chủ đưa xuống bên dưới, liền nhìn thấy cặp chân dài bé bỏng ẩn hiện bên dưới lớp váy mỏng tanh kia.

Đôi mắt Du Ninh Trạch híp lại, hô hấp anh bước đầu khó khăn. Cơn say rượu khiến anh không kiềm chế được, liền đặt chân vào ôm chặt lấy Hứa Mịch.

Hơi thở phái mạnh ngay chớp nhoáng tràn mang lại cánh mũi Hứa Mịch, cằm cô bị Du Ninh Trạch nuốm lấy, cô bất giác nhắm mắt, cả thân gia đình bạn rắn rỏi không dám cử động. Cô biết bây giờ là đêm tân hôn của cô ý, chắc chắn bắt buộc phải phát ra đời chút gì đó, tuy rằng trước đó sẽ sẵn sàng sẵn vai trung phong lý, tuy nhiên hiện thời chuyện tới trước mắt, quả thật cô vẫn băn khoăn cần làm gi.

Ngay tại thời điểm Hứa Mịch loạn não thất thần, tình cờ cô cảm nhận ra trước ngực bị một bàn tay phệ đậy lên. Bàn tay đấy tựa như với theo điện, rành mạch là cồn vào ngực cô, lại khiến cho body cô trở nên run rẩy. Tiếp theo đấy, Du Ninh Trạch tự nhiên áp môi xuống cổ cô, đôi môi nóng bỏng hôn cô bao gồm chút vội càng, từng nụ hôn ấm áp có tác dụng hô hấp cô cũng loạn lên, khung hình càng run kịch liệt.

Hứa Mịch thật sự gồm chút sợ hãi. Hơi thở xa lạ của bệnh nhân cánh mày râu làm cô sợ hãi. Cơ thể nảy sinh cảm nghĩ kỳ lạ có tác dụng cô sợ hãi.

Được rồi, tuy rằng cô vẫn hai mươi sáu tuổi, cũng đã trải qua mấy ái tình, dẫu vậy cô thật sự đang còn nguyên thân xử phái nữ a. Đối vấn đề này thật sự Hứa Mịch một chút bí quyết cũng không bao gồm. Hứa Mịch rơi lệ đầy mặt.

Tay cô chống chọi trên ngực Du Ninh Trạch, nhẹ nhàng đẩy đẩy anh, ra vẻ trấn định nói: “Anh đi tắm cọ đang.”

đầu óc Du Ninh Trạch tuy rằng đã trở nên khung hình cô làm mê muội, mà lại thật ra anh đã còn một chút thanh tỉnh. Anh buông Hứa Mịch ra, thấy Hứa Mịch nghiêng đầu né tránh góc nhìn nơi khác, anh mỉm cười nhẹ, vỗ nhẹ lưng cô rồi nói: “Đừng sợ. Tất cả chúng ta từ từ kéo dài, anh đi tắm trước.”
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!

>> bài viết liên quan Đam mỹ sinh tử văn

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *