March 27, 2023

nhận xét truyện “Nam Sủng Vô Diệm Ngốc Nghếch”

Tóm lược truyện đam mỹ “Nam sủng vô diệm ngốc nghếch”


Tác giả: Y tứ Đa Duy Nhĩ
Thể loại: đam mỹ  , cổ kính, đoản văn
Trích đoạn:
“Đói…… Đói quá……” chúng ta nằm bên trên đất phát ra một tiếng thở dài vô lực.

“Tại sao còn chưa đưa cơm tới đây? Đói bụng quá……” Lời lại vang lên lần nữa.

“Ta đói mong muốn chết, tại sao mẫu bụng nhỏ xíu vẫn tồn tại lớn.” Y không hiểu biết rành rành bụng nhỏ tuổi nhô ra. Ừ, quả nhiên là lạ, các nơi không như phần lớn lõm, khối này lại lồi, tuyệt tranh thủ giảm cân…… Không được, đói bụng quá tuyệt vời rồi……

Trước mắt Y, 1 mảng màu đen rơi xuống, một mình toàn thân cực kì đen khiêu vũ qua, thật sự vô cùng đen, xung quanh gương mặt ấy.

Y miễn cưỡng nhìn một cái, hết sức nhanh nằm trở lại.

Xem thêm truyện đấu la đại lục

“Ngươi là ai?” mình áo đen kia nhìn Y sẽ kết hợp nệm hỏi.

Y nháy mắt, góc nhìn không hiểu nhiều lời các bạn áo đen hỏi.

“Nguyên lai là người ngốc.” người trong gia đình áo đen thuyệt vọng nhìn Y thuộc sinh hoạt bên trên giường.

“Theo kế hoạch, kẻ ngốc new tốt.” thành viên gia đình áo đen tự nhâm nhẩm, chợt chốc phi thân qua cần đến một tay ôm lấy Y, cứ như thế bay đi.

bây giờ Y nghĩ: đen, chưa biết rất có thể ăn đc hay không……

khôn xiết nhanh, gia đình bạn áo đen bay đến một gian buồng rất hoa lệ trong hoàng cung, né tránh thị vệ, xuyên qua chiếc lỗ đi vào trong 1 gian tráng lệ độc nhất, đúng rồi, ấy chính là tẩm cung của Hoàng đế.

“Ưm…… A……” Từ gian phòng truyền đến đã từng trận âm thanh giúp thành viên áo đen ngay tắp lự giới hạn bước, quẹo vào trong 1 địa phương không như.

“Đói……” Bị người thân áo đen kẹp ngơi nghỉ dưới nách, Y bây giờ mở màn thấy khó chịu.

gia đình áo đen cho rằng tên ngốc này chả biết nói chuyện, khi nghe Y kể tức tốc sợ hết vía.

Đọc thêm truyện vô thượng sát thần

thành viên áo đen vô cùng nhanh đi vào trong 1 gian buồng bé dại, đoán chừng là một trong những gian mật thất.

“Thế như thế nào.” bây giờ người nhà áo đen đang để Y xuống.

“A ư” Y đã đói đến choáng váng, há miệng hướng tay thành viên gia đình áo đen cắn.

“Au —— ngươi thực hiện gì?!”

“Ô ô…… Ẳn không ngon.”

“xột xột xột ~~~~”

mình áo đen vắng lặng nhìn nơi bị Y xem là thức ăn, đã định rõ tức thì dẫn hắn đi ăn cơm. Vòng qua núi nhỏ nhắn chập chồng, đến một gian buồng trông như phòng ăn, không mong muốn, nơi này đã không còn gì để ăn, qua một lúc lâu, các bạn áo đen mới miễn cưỡng lấy ra 1 đĩa thức ăn còn dư, Y há to miệng ăn rất nhiều, đợi đến lúc Y ăn no thì bạn áo đen mới hỏi Y chuyện phát sinh.

“Ngươi là ai?” thành viên gia đình áo đen nhìn Y sẽ ăn no, lười biếng nằm sinh sống 1 chỗ nhỏ xíu trên giường êm.

Y trừng mắt nhìn, không hiểu nhìn người trong gia đình áo đen, “Ngươi là ai?”

“Ngươi đầu tiên đề cập cho ta biết ngươi là ai?” mọi người áo đen cũng khá kiên nhẫn, ko hướng dẫn Việc Y ngay, nhưng mà liên tiếp hỏi lại Y.

“Ngươi là ai”, Y lại lặp lại đợt nữa, kế tiếp cười vô cùng vui lòng.

“Ngươi là ai?” Nhìn nhà bạn áo đen rất lâu không công bố, Y lần nữa thông báo.

Đọc full truyện sắc

“Viên Giáng Vũ” các bạn áo đen, ko Viên Giáng Vũ chỉ dẫn như thế.

“Ha hả ~~ Viên Giáng Vũ ~~ Viên Giáng Vũ ~~~~ ngươi là ai ~~ ha hả ~~” Y có hứng mở màn hiểu tên Viên Giáng Vũ, nhưng Y không biết sự quan trọng của nó là gì.

“Thì ra là tên ngốc……” Viên Giáng Vũ tiếc hận nhìn Y.

“Y ~~ Y ~~ ha hả ~~Y ~~ Y ~~ ha hả ~” Y chỉ mong mỏi nói mọi người rất vui. Từ khiY còn khôn cùng bé, vẫn quen bị giam của phòng tối ko thấy mặt trời, về phần đa số trang bị gì kia, Y mặc dù thiếu hiểu biết, nhưng mà rất có thể nắm chắc ý của hắn tên là Viên Giáng Vũ, nhưng tên thì dường như không nhớ rõ, nên chỉ biết mang chữ Y này.

“Thì ra hiểu là Y a.” Viên Giáng Vũ đau lòng ràng ràng Y đã ngây ngốc.

“Ta tên là Vũ nga, Vũ” Viên Giáng Vũ chỉ ngón tay về phía mọi người kể sở hữu Y.

(==’’ giờ new đọc Y còn nữa thể được xem là cái tên)

“Vũ ~~ Vũ ~~” quen được một người mới đối với Y nhưng nhắc là 1 trong những câu hỏi rất hay, đề xuất không dứt đọc cái thương hiệu này.

Từ trước đến nay Viên Giáng Vũ lãnh khốc vô tình lại cần dùng ánh nhìn thương tiếc nhìn Y, nghe Y kêu tên của hắn.

Đọc thêm truyện phàm nhân tu tiên

Y bò lên người Viên Giáng Vũ, tùy tiện kéo y phục viên Giáng Vũ, giống như là đang phân tách vật liệu của loại áo đen này, ko lưu ý, Y víu vào mặt vải bên trên áo của Viên Giáng Vũ.

“Ha hả ~~ ngươi xấu xí giống ta, xấu xí xấu xí ~~” Viên Giáng Vũ là một mỹ nam tử thi thoảng mang, nhưng sống trong mắt Y, diện mạo của Viên Giáng Vũ lại đó là xấu xí, Y ko xong lặp lại hồ hết lời nói của nhà bạn trong viện cùng người thân phụ thân ruồng bỏ, Y đến bây chừ còn nhớ rõ, phần đông gương mặt vặn cộng móng tay đỏ tươi của các nữ nhân kia, cắm thẳng vào bên trên mẫu cổ nhỏ tuổi của Y, ngoài ra…… Trong những số đó còn thêm mẹ của hắn. Y ko ước ao phát âm hầu như chuyện này, cần cố làm mọi người quên hết thảy mọi chuyện, chỉ là không nhớ, bất giác không nghĩ, ko mộng, ko phải, bao vây chính gia đình bạn lại. Làm cho trí năng của bạn như thể hài tử new 8 tuổi, mà Viên Giáng Vũ không hiểu biết, chẳng qua chỉ cho rằng Y là người ngu, không có để ý tới diện tích lớn.

Tác nhái mang lời ước ao nói: chánh văn sẽ ngừng…
phát âm tiếp truyện tại trang đọc truyện trực tuyến free, chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Đọc thêm truyện đam mỹ h

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *