April 1, 2023

Đánh Giá truyện Xin Hãy Quên Em Đi

Cô chỉ là 1 trong những thợ trang điểm cho ca sĩ. Còn anh lại là một trong ca sĩ nổi tiếng trái đất, có lẽ đến khi tỉnh dậy cô đã hết trong đầu anh. Vậy mà cô trốn tránh ra làm sao, anh cũng có mặt trước mặt cô. Từ ban đêm đó đã không hề bóc tách rời ra đc.

ra mắt truyện ngôn tình Xin hãy quên em đi

Tác giả: Hạ Kiều Ân
Thể loại: Truyện ngôn tình

Trích đoạn truyện Xin hãy quên em đi

Do không có người lau chùi phòng đạo cụ nên cả căn phòng toàn mùi ẩm ướt, đạo cụ vứt tùm lum. Trong cả bóng đèn cũng chớp tắt chớp tắt làm người ta phải lo ngại. Nhưng đây cũng Chưa hẳn là tình huống xấu nhất.

trường hợp xấu đặc biệt là ở đây quá vắng vẻ lại không tồn tại cửa sổ nên không thể bắt đc cột sóng nào.

Cho tới bây giờ thì cô đã ở phía trong này ba tiếng, không hề có 1 ai đi ngang qua đây mà điện thoại của cô lại sắp hết pin.

Chân Ôn Uyển đứng phía sau cánh cửa, ghé sát lỗ tai vào cánh cửa lần thứ N. Cô cẩn trọng lắng nghe tiếng động, cầu mong có một ai đi ngang qua đây, bắt gặp ra cô.

Bóng đèn phía sau sườn lưng cô không xong chớp tắt, hắt lên thân người nhỏ xíu của cô.

Cô có 1 mái tóc dài quyến rũ và mềm mại, được cột ngay ngắn sau gáy. Chỉ có một trong những cọng dính vào gò má mịn màng.

Cô đang quan tâm đến.

cân nhắc có nên được gọi cho 112 hay 855 trước lúc điện thoại của cô hết pin hay không? Nhưng một là cô không xẩy ra thương, hai là không nguy nan đến tính mạng, chắc rằng cô chớ nên lãng phí tài nguyên của đất nước…

Cộp cộp cộp. Ngoài cửa truyền đến tiếng bước đi.

Thật xuất sắc quá, rốt cục cũng có người đi qua!

Ôn Uyển thoáng qua tia vui lòng, cô nôn nả đứng thẳng người, dùng sức đập vào cánh cửa, cố gắng gây sự để ý.

“Xin lỗi, xin chờ một chút, tôi bị giam giữ ở trong nhà đạo cụ, bạn cũng có thể kêu người dị kì giúp tôi một chút được không?” Cô lên tiếng cầu xin, cho dù đang trong tình hình xấu nhưng cô vẫn lễ phép.

Bên cạnh đó người ngoài cửa đã để ý đến sự sống sót của cô, cũng chính vì một giọng nói trầm ấm lập tức vang lên phía bên kia cánh cửa.

“Ôn Uyển, cô có khỏe không?”

“Hả?” Cặp mắt sáng rỡ của cô nháy nháy mấy cái: “Tôi vẫn khỏe, xin hỏi anh là…” Anh là ai? Làm sao rất có thể ngay lập tức nhận biết cô?

“Tôi là Quyền Thiên Trạm.” Người con trai ngoài cửa không nhanh không chậm replay câu hỏi của cô.

Cho dù Chân Ôn Uyển không hề thấy được mặt của đối thủ nhưng trong đầu cô chóng vánh xẹt sang một khuôn mặt lạnh lùng…

Quyền Thiên Trạm, không người nào chưa chắc chắn, nhạc sĩ vàng bây giờ.

Tinh thông nhạc cổ điển, nhạc tân tiến, cảm âm tuyệt vời, các ca khúc anh sáng tác đã nhiều lần gây ra các làn sóng to lớn cả trong và ngoài nước.

Anh là giáo chủ âm nhạc, là kẻ mọi cá nhân mến mộ lại luôn đưa theo khuôn mặt thờ ơ như băng ngàn năm. Anh không tiện lợi viết ca khúc cho tất cả những người khác, cũng tương tự không tiếp xúc thân thiết với người khác.

Cô không có nhiều bạn giỏi, trong những số đó có Thiên Âm.

>>> Coi thêm truyện ngôn tình h hay

Nhờ mối quan hệ với bạn trai của Thiên Âm, cô mới hoàn toàn có thể đỏ may mắn quen biết anh. Nhưng mà bọn họ cũng không tồn tại quan hệ gì, nhiều nhất chỉ là quen biết sơ sơ, vậy mà anh chỉ cần nghe giọng nói liền nhận thấy cô sao?

không chỉ có thế làm sao anh có thể có mặt ở đây? Chẳng lẽ Thiên Âm bắt gặp cô biến mất nên nhờ anh giúp một tay?

vốn dĩ là tâm trạng của cô đã bình tĩnh hiện thời lại chợt lo sợ không yên. Dù rằng cô đã sớm đoán đc việc nếu Thiên Âm bắt gặp ra cô mất tích sẽ nhờ người tìm giúp. Nhưng cô không ngờ anh lại là kẻ tìm ra cô.

Thân là nhà trang điểm đi theo Thiên Âm, cô cũng liên tục chạm chán anh nhưng cô cũng chưa chắc chắn làm sao để nói chuyện với anh. Nhiều lúc khi chạm phải góc nhìn đen xoáy của anh thì cô đều luống cuống, chưa chắc chắn phải làm những gì…

“Cô bị thương sao?”

Giọng nói trầm thấp vang lên cắt đứt dòng quan tâm đến của cô.

Cho dù cách một cánh cửa nhưng giọng nói của anh vẫn bền chí. Mặc dầu giọng nói có chút nóng bức nhưng lại có sự lôi kéo.

Cô phủ nhận một chiếc, thành thật nói.”Không có.”

“Vậy thì tốt.”

Giọng nói của anh truyền đến, không biết có phải là cô bị ảo giác không nhưng khi nghe tới thấy giọng anh cô lại cảm nhận thấy rất an tâm.

“Chuyện gì đã xảy ra?” Quyền Thiên Trạm liên tiếp hỏi, đồng thời Unlock cửa.

Khóa cửa bị uốn éo một cái nhưng vẫn đóng chặt, hiển nhiên là khóa cửa có luận điểm.

“Tôi tới giúp tìm đạo cụ, nhưng Ngoài ra khóa cửa bị hư, mà trong này lại không bắt đc sóng.” Cô replay nhanh gọn, cô hiểu với anh, một giây một phút cũng khá quý báu. Anh chịu ra tay giúp sức cô, cô đã rất cảm kích, làm sao cô dám làm lãng phí thời gian của anh thêm lần nữa chứ.

“Anh Quyền, phiền anh báo cho nhân viên đài truyền hình để họ rất có thể tìm thợ sửa khóa đến được không?” chỉ cần có thợ sửa khóa thì cô hoàn toàn có thể thoát khỏi đây mà anh cũng không cần tốn thời hạn ở đây nữa, đó là biện pháp vẹn cả đôi đường.

“Không cần.”

“Hả?” Cô sửng sốt một chút.

“Cô lui về phía sau, cách cánh cửa càng xa càng cao, tôi sẽ xuất hiện ra liền.” Anh ra lệnh.
Chúc bạn đọc truyện “Xin hãy quên em đi” vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *