April 1, 2023

Đánh giá truyện sáng dạ Của Em Là đc Yêu Anh

xuất sắc của em là đc yêu anh là bộ truyện tình ái đề cập về sự việc cố gắng, cố gắng của cô gái đặt minh chứng tình ái lớn bự dành riêng cho chàng trai mà cô mến yêu.

ra mắt truyện ngôn tình hoàn hảo của em là đc yêu em

Tác giả: Khình Hi
Thể loại: Ngôn tình hoàn

Trích đoạn truyện hợp lý của em là đc yêu anh

Làn gió hè thổi tung bay mái tóc dài.

đại dương Anh Vũ mày mặt tối sa sầm lang thang trên lề đường vắng.

Chết tiệt! Cô biết mà, hôm nay ko phải là ngày tuyệt lành gì.

trước tiên là giày gãy gót, sau là bổ xẩy tay, rốt cục là ấp ủ hồ số xe của thằng bạn trai cũ về nhà.

– Mẹ kiếp! Hàn quốc Cường, coi như anh xuất xắc.

hồ Anh Vũ buột miệng chửi thề một câu.

Càng nghĩ lại càng thấy bực. Có thể biển Anh Vũ, cô, ko yêu anh ta thật nhưng mà bài toán anh ta phải dẫn theo cô “bồ nhí” đến ra mắt cô là chẳng thể chấp nhận thấy.

“Anh Vũ, chúng ta chia tay thôi.”

hồ Anh Vũ ko yêu korea Cường phải cô ko giận, cô chỉ điên bởi anh ta giám coi thường cô.

Coi thêm: Truyện bách hợp h

bên trên đời vô khối cách để đề cập lời chia ly. Hàn quốc Cường rất có thể hẹn riêng cô ra rỉ tai xuất xắc chỉ tiện dung là gọi một cú laptop cô cũng biến thành sung sướng đồng ý “được, em hài lòng lời chia tay.” vậy mà cái brand name mặt búng ra sữa đấy lại chọn ngay mẫu cách làm tồi bại duy nhất. Hỏi xem một chúng ta thần kinh mang biết điên là gì không?

đại dương Anh Vũ nhìn lại nhì nửa cái biển số xe trong tay mà lòng nuốt ko trôi cục tức này.

và đúng là ngày đó cô với mắt như đui, sao lại rất có thể tìm nên cái gia đình gian lanh này chứ?!

– Áaaaa… Ko nhịn được nữa rồi. Người trong gia đình buộc phải quay lại cho anh ta 1 trận new đc.

với một các bạn nghĩ gì đề cập nấy như cô, thật sự nhẫn nhịn là 1 Việc. Nếu như còn đề nghị liên tiếp nhịn, cô sợ mình đã chết do nghẹn…

Nghĩ là làm, đại dương Anh Vũ luân chuyển người nhà hùng hổ chạy về hướng ngược lại.

Gì chứ? Chỉ nên nhận của anh ta 1 tấm biển số xe thôi nhưng, cô đã trả. Hồ Anh vũ này không nợ ai lúc nào, dù có vỡ nợ cũng không nợ!

– Ơ…

đang bước vội đột biển Anh Vũ bất ngờ đứng lại, khuôn mặt giãn ra thuyết trình vẻ bất ngờ, ngỡ ngàng hơn hết là sự vui vẻ.

Trước mặt đại dương Anh Vũ, con limosin black color tuyền sừng sững như 1 con tuấn mã bảnh mắt đỗ trước 1 gian khu chợ chính hãng.

thú thiệt, cô chưa đã từng đc nhìn con xe nào bảnh mắt đến vậy, nhưng mà còn rất đẹp hơn nên kể đến tấm biển số xe black color trắng bên trên nền đen của con xe lanh lợi.

đại dương Anh Vũ mở mập nhị mắt, hết nhìn hầu như con số trong tay rồi lại nhìn đuôi con xe trước mặt “0001” chính xác, nó chính là vật cô sẽ đề xuất.

– Ô hô!Đọc thêm truyện đam mỹ ngược

biển Anh Vũ kìm lòng không được bét lên một tiếng. Nhón nhén như 1 kẻ đánh cắp lại gần mẫu xe.

Chẳng bi thảm nghĩ phổ quát, biển Anh Vũ quăng luôn luôn nhì nửa tấm biển số xe trong tay, quay ra tường tận thử nghiệm phương pháp khai thác món bảo bối mới mẻ này.

sau một hồi ngó ngang, ngó dọc, thử đông, thử tây, cô đã ko sao tháo nó ra khỏi con xe này đc.

hồ Anh Vũ thở dốc ngồi ngả ra 1 bên xe.

ko dỡ được!

bỗng nhiên, một tia sáng léo lên trong đầu, biển Anh Vũ vội vực dậy, lục lạo trong túi sách 1 hồi mang ra một chùm chìa khóa.

Cô nhiệt liệt với công tác trước mắt nhưng mà chẳng tuyệt bao phủ từ bao giờ đang đông nghẹt mọi người.

-Được rồi!

đại dương Anh Vũ lất tay quệt đi các giọt mồ hôi bên trên trán, miệng nở niềm vui tới tận lấy tai khi thấy con ốc dần dời khỏi địa điểm ban đầu.

– sau cuối cũng dứt.

Cô cầm cái bảng trên tay nhưng trong trái tim sướng như điên dại.

hồ Anh Vũ còn sẽ chìm trong điều tốt đẹp thì nghe sau sườn lưng người mang thành viên hét mập.

– Này, cô kia, cô nghĩ chúng ta đang khiến gì vậy hả?

biển Anh Vũ đứng bật dậy theo phiên bản năng, các giọt mồ hôi new lau đi, phần đa giọt new lại tiếp tục chảy xuống.

– Tôi… Tôi có làm những gì đây.

Cô chối biến hóa.

bạn xưa mang câu “có tật giật mình” chính xác là kiểu ngôn tình h của hồ Anh Vũ hiện giờ đây.

còn nếu như không làm cái gi sao cần chạy?

– Cô kia, đứng lại.

biển Anh Vũ sợ quá chạy 1 mạch nhưng chẳng giám quay đầu nhìn lại.

Cô cứ chạy, cứ chạy, cho đến lúc thiếu đi nghe thấy tiếng người gọi mập ở phía sau.

Giờ nhìn lại đằng sau cô mới nhìn thấy thành viên gia đình có tiềm tố nhập cuộc chạy ma la tông đường dài!

Coi như mang qua có lại, cô đem biển số xe của anh ta, đổi lại anh ta đuổi theo cô… Vậy là hòa.

Trời! Đó là kiểu cân đo đong lường gì kì vậy?!

Khom người trong gia đình 1 lúc cho đỡ mệt, biển Anh Vũ đứng thẳng mọi người. Quyết tâm hoàn thành khoát, lôi từ túi xách tay ra chiếc Smartphone màu sắc bạch kim.

Ngón tay hẹp dài tất tả chuyên chở bên trên screen phẳng, nhập một dãy số đã quá không xa lạ, cô thở mạnh đứng phụ thuộc tường.

– Anh đã chỗ nào, tôi mang đồ vật ước ao đưa.

Giọng biển Anh Vũ giờ đây mang trong mình 1 giọng điệu ghẻ lạnh hãn hữu thấy. Giả dụ sẽ kiểm tra chia ly thì xem như đã là người lạ lẫm. Mà đã xa lạ thì không cần thiết phải tỏ ra thân yêu làm gì cho mệt.

– Anh Vũ, em vẫn khóc à?

Đầu bên kia giọng điệu gia đình nam nhi pha chút phiền muội đậy lên.

Khóe môi biển Anh Vũ co giật nhẹ, thiếu hiểu biết anh ta nghe kiểu gì lại vì thế cô sẽ khóc vậy trời?!

– Tôi đã cười! – Cô khẳng định.

Đầu giây bên kia im re 1 lát hòa lẫn cả các tiếng thở nặng nài nỉ.

– đặt lúc không giống đi, hiện nay anh không đàng hoàng.

– ko sao! Tôi đến chỗ anh. – Cô cả quyết.

Lại một hồi im lặng nữa, tưởng chừng như anh đã không để ý thời gian. Một khi lâu sau quân địch mới lờ đờ thông báo.

– Anh đã chưa đi.

hồ Anh Vũ ngẩn người thân nhìn laptop trong giây khắc.

Sao cô nghe ra, trong lời nói của anh ta cả sự mỏi mệt nhỉ?

đại dương Anh Vũ lắc mạnh đầu xua tan mẫu ý chí. Vững cô bị viễn tưởng rồi.

“Thôi kệ, dù sao anh ta cũng chẳng còn liên tưởng gì tới mình nữa.”

Trong bất giác đại dương Anh Vũ ngẩn đầu lên, đôi môi đào tương đối ló mặt.

sẽ là người tính không bằng trời tính!

chẳng biết chạy kiểu gì, cô lại chạy đến trước quán cà phê nơi hàn quốc Cường hứa hẹn gặp gỡ cô trước ấy… À, còn thêm “con bò sữa” new của anh ta nữa chứ…

hồ Anh Vũ nhếch môi cười mỉa, hít 1 tương đối thật sâu, sửa chữa lại quấn áo trên mình, cô sải bước phệ vào bên phía trong.

bởi vì đã biết trước địa điểm korea Cường ngồi yêu cầu cô chẳng mất chút lao động đã nhận được chỗ.

đôi bàn chân hồ Anh Vũ vẫn nóng vội bước về phía đằng trước Trong khi mắt chẳng rời khỏi hàn quốc Cường nửa giây.

biển Anh Vũ, cô, tự nhận nhà bạn chẳng phải là loại người trong gia đình không nhiều nhắc. Do đó, cô không có khái niệm giữ tĩnh mịch trong mấy phút đầu ngồi.

– Ồ, cô người thương mới của anh đâu rồi? – Cô cười mỉa.

dù cho có là người ngốc cũng biết hồ Anh Vũ đã ám chỉ điều gì, Trong khi ấy, hàn quốc Cường là người sang trọng, không tồn tại duyên do gì anh ta không hiểu biết.

Quả nhiên chân mày hàn quốc Cường chau lại, nhưng mà tốt nhiên chẳng hề mở miệng nói.

– ý trung nhân cũng như là vậy thôi.

Coi thêm list truyện ngôn tình sắc

đại dương Anh Vũ tưởng chừng hàn quốc Cường câu chấp có tên gọi nên phóng khoáng thêm vào cho “bò sữa” nhà anh ta một chiếc tên gọi new.

Mặt korea Cường tối sầm lại, đề xuất như rất mất kiên nhẫn, anh mới chịu mở miệng, tuy nhiên mang vẻ như hết sức khó đề cập.

– Anh Vũ, anh…

– không cần thiết phải nói, tôi rất có thể tự nắm vững.

hàn quốc Cường ngớ tổ ấm trong tích tắc, đôi mắt lóe lên 1 tia sáng lạ rồi nôn nóng lụi tàn.

đại dương Anh Vũ mày mặt không biến sắc lôi từ trong túi sách ra cái bảng số xe vừa trộm đc đặt trước mặt anh ta.

– đó là trả anh, lúc này mọi người không có ai nợ ai.

hoàn thành lời cô không để hàn quốc Cường với thời cơ mở mồm vẫn nhanh vội cầm túi sách bỏ đi.

***

rất có thể cô sẽ chẳng lúc nào nghe được câu anh nói – Anh Vũ, xin lỗi.

hàn quốc Cường hai tay nâng nhẹ tấm thay đổi lên, thương cảm, xem nó như một món báu vật cực hiếm.

Trong chuyện này, hơn ai hết, anh là người đau đớn duy nhất, ngưng ý trời vẫn định, anh và Anh Vũ xuất hiện không phải là đặt giành riêng cho nhau.

– Khụ… Khụ… Khụ…

– Quốc Cường? Anh sao rồi?

Từ phía sau một đôi tay nhẹ nhàng trâm phần đông nhịp thở cho anh.

Mất một khi lâu, korea Cường new rảnh rỗi hồi lại, nhưng mày mặt giờ đây vẫn tái xanh mất đi nhìn ra vẻ mặt hồng hào đợt trước.

– Quốc Cường, anh cần đi bệnh viện thôi, cơ thể anh thức sự chịu không nổi nữa rồi.

hàn quốc Cường nhì mắt lim dim, anh vất vả phủ nhận.

– … Vậy, mình về nhé?

– Được!

Giọng anh trầm lặng như vớt lên từ vực thẩm, cứ tương đương chỉ nên nhắc ngoại giả một chữ, anh sẽ chẳng lúc nào nhắc đc nữa.

tìm ra cái chấp nhận từ hàn quốc Cường, cô gái bên cạnh nắm mang tay anh, đỡ toàn bộ cơ thể anh vùng dậy.

– tấm biển…

trong cả trong những lúc nói ko nổi, anh đã luôn ghi nhớ sản phẩm trước mặt.

giúp anh cầm tấm biển, nhưng hàn quốc Cường ko chịu, anh ao ước tự nhà bạn cầm mang nó, xem như đó là món tiến thưởng sau cùng biển Anh Vũ không mất tiền anh.

– Hà Như, nặng nhọc cho em rồi.

Hà Như nghiêng đầu nhìn sang anh, cô mong mỏi đề cập nào đó nhưng rút cuộc lại chọn lựa cách giữ im thin thít.

Hà tương đương 1 cô nàng xinh tươi, cô tuyệt bụng, điều đó anh quan sát thấy, chỉ là anh thiếu hiểu biết, trong bao nhiêu chúng ta, vì sao cô lại tìm thực hiện anh.

– Anh vẫn nghĩ gì vậy?

korea Cường quan sát cô trong giây lát chấm dứt đột mỉm cười – không có gì.
Chúc bạn đọc truyện lý tưởng của em là được yêu anh vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *